Thuộc giống hồng cổ được người Pháp đem vào Việt Nam thời Pháp thuộc, Vân Khôi lúc bấy giờ được trồng trong cung phủ nên có nhiều tên gọi khác như Hồng Tiến Vua, Hồng Cung Phủ. Em ấy có cái tên tiếng Pháp là Souvenir de la malmaison rose.
Khi mới đem về trồng thì cây không ra hoa trong 2-3 tháng, không hiểu vì sao nữa. Sau đó mình bón canxi và Bo thì cây hết hiện tượng chồi điếc và phát triển đều đặn.
Sau đây là một số nhận định riêng của mình khi trồng Vân Khôi ở xứ nóng:
- Mức độ chăm ra hoa của Vân Khôi ngang ngửa Masora, mà lại hay ra theo dạng chùm.
- Theo mình thấy thì hoa nở đẹp nhưng không bền như các trang web thường đăng. Từ lúc nụ nở bung tới lúc hoa nở to chỉ mất 1 ngày, sau đó form dáng bung bét trong 1 ngày tiếp theo, ngày thứ 3 thì chỉ cần 1 cơn gió cũng đủ rơi hết cánh áo. Có thể do mình chưa biết bón loại gì để hoa bền hơn chăng? Nếu tranh thủ cắt bông lúc hoa mới nở chưng thì sẽ bền hơn thêm 1 ngày.
- Hoa có mùi thơm nhưng không thơm bằng Tường Vi hay Masora đâu.
Tuy là hồng Việt nhưng Vân Khôi có nhiều cánh và cổ điển kiêu sa như hoa ngoại. Nụ sắp bung của Vân Khôi đầy nữ tính khi nhoè ra 1 chút cánh ở trên đầu.
Khi vừa bung ra, ta sẽ thấy rõ các cánh trong được xếp cuộn xoáy 1 cách tinh tế trong khi các cánh ngoài bung ra từ từ. Khi bung ra, cánh sẽ uốn nhẹ mang dáng dấp cổ điển sang trọng. Tuy nhiên thì sang cũng không được bao lâu. Có thể do khí hậu nắng nóng của miền Nam khiến Vân Khôi dễ bể phọt.
Nhờ cách xếp cánh tỉ mỉ, độ cong sắc sảo, vân nhuyễn trên cánh hoa mà ta có thể nhận diện ngay Vân Khôi khi mới gặp. Tuy hoa không bền nhưng rất đáng để trồng, bởi hoa đẹp thì người ngắm phải thật tranh thủ.